Kiều Nhân không đòi hỏi nhiều đối với cuộc sống: việc tố tụng, thức ăn ngon. Ừ, thêm một người đàn ông nấu ăn ngon nữa.
Còn cuộc sống của Tiêu Dương được hợp thành bởi công việc và đam mê: phá án và vào bếp.
Thế nên, một ngày nào đó, Kiều Nhân nhà đối diện đã gửi cho anh một tin nhắn: “Chiến sĩ, nếu hai ta đã cùng chung chí thú (*), sống cùng nhau không phải là quá đẹp sao?
Tiêu Dương suy nghĩ thất thần rồi trả lời: “Đang bận. Chờ chỉ số thông minh của cô bắt kịp người bình thường rồi hẵng nói.”